wap hay

TÌNH YÊU HỌC TRÒ

Chap 44:

Thứ 5.

Sau sự việc tối qua, tôi mò lên trường học mà trong người vẫn còn cảm giác lâng lâng khó tả.

Buổi học vẫn diễn ra như mọi ngày, chỉ khác một điều là tôi thấy thằng H hôm nay nó hơi khác thường thì phải. Lúc tôi vào lớp, nó chủ động bắt chuyện với tôi, ngồi trong giờ thỉnh thoảng tôi còn thấy nó cười cười rồi làm gì đó mà tôi không rõ. Phải cẩn thận với thằng này mới được, cẩn tắc vô áy náy mà. Định tìm hiểu điểm yếu của tao hả, còn lâu nhé.

Thời gian cứ trôi dần đều, cuối cùng thì cũng đến tiết 5 . Sắp được về rồi, hơ hơ . Cái bụng tôi nó cứ réo ùng ục nãy giờ à, trời ơi. Nhanh nhanh hết tiết đi cô ơi... Tôi nhìn đồng hồ, 11h, rồi 11h05, chết tiệt, thời gian sao mà đi chậm thế không biết nữa. 

Đang tơ tưởng đến Saori, Ôzawa... cho giết thời gian thì thằng H nó quay sang bảo tôi :

- T. Tao với mày nói chuyện riêng một buổi được không?

Tôi ậm ừ một lúc , không biết nó âm mưu cái gì nữa. Kệ, chơi hết. Tôi ok liền.

- Được. Bao giờ.

- 8h tối. Tao sẽ gọi điện cho mày.

- Ừ. 

Xong 2 chúng tôi lại im lặng với nhau. Chả nhẽ nó lại muốn nói chuyện với mình về vụ yêu đương đó?? Mà thôi mặc kệ nó, ra sao thì ra. 

Chờ mãi thì trống tan học cũng vang lên, tôi vác cặp chạy nhanh xuống ,lên xe và phóng về nhà luôn. Đói bục ruột ra ấy chứ, híc. Vừa vào nhà là tôi hét lên :

- Mẹ ơi, có cơm chưa, con đói lắm rồi.

Mẹ tôi là một người rất chu đáo, lúc nào tôi đi học về thì cũng có cơm sẵn rồi, và hôm nay cũng vậy. Mẹ nhìn tôi cười cười và nói :

- Hôm nay lại thèm ăn cơm hả. Lúc trước đi học về là tót lên phòng ngay mà.

Cũng chỉ vì sáng nay không ăn sáng nên giờ mới đói phát cuồng như vậy. Mẹ bê mâm cơm lên, tôi ăn lấy ăn để, ăn một cách ngon lành. Lâu lắm rồi tôi mới có được cảm giác bữa cơm ngon miệng như vậy. Ăn no rồi thì tôi phụ mẹ dọn bát đĩa , và như thường lệ, tôi lại trở về với căn phòng quen thuộc của tôi.

Phòng của tôi cũng không phải rộng lắm nhưng nó cũng đủ để tôi cảm thấy thoải mái. Chỉ có mỗi một điều là nó hơi bừa bộn, đúng là hơi bừa bộn thật, giờ nhìn lại tôi mới phát hiện ra điều đó.

Quần áo thì mỗi nơi một cái, sách vở thì không được ngay ngắn, rác trong phòng thì tuần nay chưa đổ rồi.....( Em ở bẩn quá phải không )

Haizz. Nào, giờ thì dọn dẹp lại phòng cho nó có sức sống tý nào. Trước tiên là đống quần áo, tôi thu dọn hết quần áo vứt lung tung rồi treo chúng lên tủ đồ hết. Thế là đã xong phần quần áo, tiếp theo là quét phòng và đổ rác. Cũng may là mẹ tôi cứ 2 ngày là lại lau nhà một lần nên phòng tôi cũng không bẩn lắm, quét qua loa đôi chút rồi đổ là xong. À, nhân tiện đang quét phòng thì cầm luôn mấy quyển sách, xếp chúng lại ngay ngắn là ok. Hì hục hì hục một hồi cuối cùng cũng xong. Nhìn căn phòng lúc này sạch sẽ và ngăn nắp hơn lúc tôi vừa bước vào. Tôi tự nhủ là sau này phải luôn luôn vệ sinh phòng mình cho sạch sẽ, nhưng tôi không chắc là mình sẽ thực hiện được trong bao lâu nữa.

Liếc mắt qua cái máy tính, đúng rồi, quên mất cái máy tính. Tôi lấy chổi lông gà về lau lau qua bàn phím, key, màn hình của máy. Nó giúp mình bao nhiêu thứ, nào là tra tài liệu, nào là đọc truyện, chat, xem phim, chơi game... mà giờ lau cho nó sạch một tý mà không được thì chắc là hơi quá đáng.

Vệ sinh xong căn phòng, mệt quá rồi, chả còn muốn online nữa . Tôi nằm ra giường đánh một giấc ngon lành, " căng da bụng trùng da mắt " mà .

Ngủ đến 3h thì tôi tỉnh giấc vì chuông điện thoại của tôi vang lên. QA gọi tôi :

- T sang chưa. Nhanh nhanh lên. 

- À, à, T sang giờ đây, gần mà. Hehe.

Buồn ngủ mà vẫn phải cố gượng dậy mà sang. Híc, tự dưng mấy bữa nay trời nắng quá, nóng nực, mặc luôn cái quần ngố với cái áo cộc tay rồi chạy sang nhà QA luôn 

Vừa bước vào cửa thì tôi một phen bất ngờ, QA hôm nay ăn mặc ếch xy quá, bộ quần áo mỏng tang à. Chắc tại trời nóng nên mặc thế cho nó mát, " nó " ở đây là cái gì thì tùy các bạn nghĩ....

2 mắt tôi nó cứ dán vào cặp đùi đó, nhìn tôi lúc đó chẳng khác nào thằng dê gái cả, tôi nói thật đấy.

- Nhìn gì mà ghê thế T. Lên phòng học thôi.

Chết thật, QA biết tôi nhìn trộm thì phải, híc, lúc đó vừa quê vừa ngại. 

Trong buổi học thì tâm trí cứ như treo ngược cành cây, cộng thêm việc thằng T " bé " nó cứ bâu quanh đòi tôi chơi với nó. Thành ra buổi hôm đó học chẳng được bao nhiêu mà phải nói nhiều quá, thành ra khản cả cổ với thằng nhóc đó.

Cuối buổi học, QA bảo tôi :

- Có mệt không T.

- Mấy lần trước không mệt nhưng lần này mệt quá à. Híc.

- Tại thằng em của QA ngịch quá phải không. Để QA bảo nó lần sau đừng làm thế nữa.

- Không cần đâu, có nó giúp cho không khí thêm vui mà. 

- À. T này. Đi ăn quà vặt cùng QA nhé. Giờ này chắc T cũng đói rồi

Khỏi nói chứ tôi rất thích ăn quà vặt, hơn nữa lúc này cũng đói rồi nên tôi hưởng ứng cả 2 tay luôn.

2 chúng tôi đi ra quán ăn ven đường, cách nhà QA khoảng 100m . Cái quán đó đã có từ mấy năm trước rồi, tôi nhớ không nhầm thì có từ năm tôi lớp 9 thì phải. Mau quá, mới thế mà đã 3 4 năm trôi qua rồi.

Tôi với QA bước vào quán, chị chủ quán vẫn nhớ tôi và cất giọng nói vui vẻ :

- T đến ăn hả em.

- Vâng ạ. Lâu lắm rồi em không ăn quà vặt . Hôm nay đến ăn tiện thể thăm bà chị luôn đó.

- Giờ lớn quá rồi nhỉ. Lại còn dẫn theo bạn gái đi ăn hả. 

Chị cười nhìn tôi với QA. Tôi ú ớ định giải thích thì đã bị chị ngắt lời :

- Haha. Chị biết rồi, không cần nói đâu. Tìm được bạn gái xinh xắn như này thì nhớ phải giữ, biết chưa.

Tôi ngớ người vì sự thoải mái của chị ấy, chị ấy nghĩ gì là nói ra luôn mà.. Quay sang định bảo QA nói hộ thì thấy QA đang đỏ mặt, nhìn vu vơ ra chỗ khác. Híc, chị nói thế thì khó xử cho em quá rồi chị ơi. Để giải quyết tình trạng đó, tôi nhanh chóng gọi đồ ăn :

- Chị lấy cho em 2 cái xúc xích nhé. À, thêm 2 bát bánh đúc nữa nhé.

- Được rồi , có ngay đây.

Đợi chị đi lấy đồ ăn, tôi tranh thủ nói với QA :

- QA đừng để ý lời lúc nãy chị ấy nói nhé, tính chị ấy từ trước đã như thế rồi, tính thẳng nghĩ gì nói đấy . 

- QA cũng không nghĩ nhiều đâu. À T này...

- Sao thế?

- Thế T không muốn việc đó thành sự thật hả?

- Việc gì?

- À..thôi..để sau mình nói nhé.

Giọng chị bán hàng vang lên :

- Đây đây, xúc xích với bánh đúc đây.

Chị mang ra để lên bàn chúng tôi, lại còn hồ hởi nói :

- 2 đứa ăn đi. Ăn xong muốn ăn gì thêm thì bảo chị nhé.

- Vâng. Cảm ơn chị ạ.

Lạ thật, QA có vẻ như quan tâm đến tôi hơn thì phải. Từ cử chỉ, lời nói của QA, người ta nhìn vào có khi lại tưởng chúng tôi là một đôi cũng nên. Tôi ăn xúc xích bị dính ớt ở miệng QA cũng lấy khăn lau cho tôi, đang loay hoay tìm xem lọ bột canh ở đâu để cho thêm vào bát bánh đúc thì QA cũng đi lấy cho tôi. . Chị bán hàng thấy thế thì cười nói :

- 2 đứa tình cảm vừa thôi, chị ghen tị đấy.

- Haha. Chị vẫn còn cô đơn hả, có cần em giới thiệu cho anh nào không. ( Tôi trêu chị )

QA không nói gì , chỉ lặng im mà ăn, thỉnh thoảng nói với tôi vài câu nói bông đùa. Ăn xong, tôi đưa QA về , trên đường về tôi đã suy nghĩ rất nhiều .Tôi biết rằng QA đang có tình cảm với tôi ,và bằng chức xác thực là lời nói của QA lúc nãy. Nó làm tôi phải nghĩ lại , tôi thực sự không muốn làm ai đó phải đau lòng cả. Tại sao một thằng như tôi, vâng, một thằng con trai chẳng có gì đặc biệt như tôi lại may mắn được người như QA để ý tới?? Thật sự là tôi không xứng mà, cuộc đời thật trớ trêu....

À quên mất, giờ thì mình phải về tý nữa còn gặp thằng H nữa chứ.

23h59.

Tôi trằn trọc cả đêm mà suy nghĩ, giữa QA và Quỳnh. Chắc chắn là tôi sẽ chọn Quỳnh rồi, nhưng còn QA, mình sẽ phải làm gì đây???....

Tôi quyết định là sáng mai sẽ đem việc này kể cho mấy thằng chiến hữu, ít ra thì 5 cái đầu cùng nghĩ cách giải quyết còn tốt hơn 1 cái đầu.

Thế nhé, thống nhất là để ngày mai nhé. Còn bây giờ, mày phải ngủ đi T...

Đêm đã khuya rồi, ngủ đi...

Chap 45:

À. Tôi quên mất chưa kể với các bạn về vụ gặp thằng H tối hôm qua.

Tối qua lúc 7h, nó gọi điện cho tôi :

- Tao đang ở quán Smile. Mày ra đi.

- Ừ. Đợi tao tý.

Tôi cụp máy rồi mặc quần áo vào đi luôn.

Tôi bước vào quán, ngồi đối diện với nó luôn. Bình thường thì chắc là tôi để nó nói trước, nhưng lần này tôi lại là người chủ động nói trước :

- Sao. Mày gọi tao ra có việc gì.

- Cứ từ từ. Uống chút rượu đã.

Nó nói một cách rất bình thản.

- Đây. Của mày đây.

Tôi cầm lấy chén từ nó, làm ngụm hết luôn. Xong, tôi lại bảo :

- Nào, giờ thì nói đi.

- Tao chỉ muốn xin lỗi mày thôi.

- Xin lỗi vì việc gì.

Tôi hơi ngờ ngợ hỏi lại nó, thằng này hôm nay bị sao vậy??

- Về tất cả những việc mà tao đã làm với mày. Tất cả.

- Sao. Mày định xin lỗi tao vì tất cả mọi việc ư??

- Phải. Lúc trước tao đã sai lầm khi định đối đầu với mày. Tao ảo tưởng rằng tao có thể chiếm được trái tim của Quỳnh, nhưng tao không thể ngờ rằng Quỳnh lại yêu mày sâu đậm đến như vậy. Tao đã tìm thử mọi cách để chia rẽ nhưng không thành công, từ nhắn tin đến đời thực, tất cả tao đều thất bại.

- Thế bây giờ mày muốn làm hòa với tao?

- Ừ. Hi vọng mày có thể bỏ qua hết mọi việc cho tao.

Tôi cầm luôn chén rượu vừa rót ực phát hết sạch trơn. Rồi tôi vuốt mồm rồi nói với nó :

- Mày đã muốn như thế thì tao cũng chấp nhận. Tao cũng không phải loại người thù dai.

Đổi thù thành bạn, thế có phải tốt hơn không nhỉ.

- Từ nay mày với tao sẽ là bạn tốt nhé.

- Được. Là bạn tốt, tao hi vọng là vậy.

Nó chủ động đưa tay ra bắt tay tôi, tôi cũng đưa tay ra bắt lại cho có lễ phép. 

- Nào. Giờ thì nâng chén vì tao đã có thêm một thằng bạn mới.

- Haha. Nâng chén. Uống.

Tôi với nó ngồi trò truyện khoảng hơn 1 tiếng. Nó kể cho tôi hết mọi việc mà nó đã , định làm trong thời gian qua. Chậc, nghe kể xong mà thấy sợ phết.. Tôi cũng nói với nó về những suy nghĩ của tôi, 2 đứa trao đổi thẳng thắn, chỉ có thế mới có thể hóa giải sự ngăn cách giữa chúng tôi.

Đên khoảng 9h kém thì tôi phải về vì ngày mai có bài kiểm trai một tiết Sinh học. Không học thì chắc là xác định ăn điểm kém luôn à. 

- Thôi. Tao phải về học bài đây , mày cũng phải học đi. Mai kiểm tra rồi.

- Ờ. Tao biết rồi. Tao ngồi thêm chút nữa rồi về sau.

Tôi lên xe rồi rồ ga phóng đi trước. 

Cuối cùng thì vật cản duy nhất cũng được gỡ bỏ rồi. Vui thế nhỉ. 

Sáng hôm sau lên lớp, tranh thủ lúc thằng H chưa đến thì tôi kể với lũ bạn. Bọn nó nghe xong bán tín bán nghi hỏi lại :

- Thật không thế. 

- Tao thấy nghi nghi.

- Đéo chủ quan được.

- Thôi . Tao thấy thằng H nó cũng tốt phết đấy chứ. Tối qua tao nói chuyện với nó mà vỡ lẽ ra nhiều thứ đấy.

- Đằng nào nó cũng là bạn cùng lớp với mình. Anh em kết bạn chứ không kết thù .

Đột nhiên thằng H bước vào lớp. Bọn tôi quay ra nhìn nó một lúc, nó ngớ người không biết bọn tôi nhìn nó làm gì. Nó lầm lũi tiến vào chỗ ngồi rồi ngồi im thin thít. Tôi gọi nó :

- H. Sang đây.

Nó bước sang với dáng vẻ rụt rè. 

- Yên tâm. Bọn tao không làm gì mày đâu.

- Nghe nói mày với thằng T làm hòa rồi phải không.

Nó trả lời từ từ : " Ừ ". Nghe xong thế cả lũ cười phá lên :

- Haha. Được. Từ giờ mày là bạn của bọn tao. Sống chết có nhau.

Nói rồi thằng Mạnh bá vai nó. Nó dường như cũng bắt đầu quen dần, nụ cười đã bắt đầu xuất hiện trên môi nó . 

Lần đầu tiên từ lúc thằng H vào lớp, nó cười thoải mái với chúng tôi. Vâng, chúng tôi đã từ thù trở thành bạn. Anh em bạn bè giờ vui buồn có nhau.

..

..

Tan học, lũ bọn tôi ra về, vừa đi vừa hét làm huyên náo cả một góc trường.

Thấy thằng H đi cùng nhóm chúng tôi, Quỳnh liền nt hỏi tôi :

- Sao anh H lại đi cùng bọn anh thế.

- Anh với nó giờ làm hòa rồi.

- Làm hòa rồi á? Thế thì tốt. Hihi

- Tất nhiên là tốt rồi. Bớt thù thêm bạn mà.

Đang mải nhắn tin thì tôi chợt nhớ là còn quên cái máy nghe nhạc ở trên lớp. Vội vàng chạy lên lấy, chả biết chạy như nào mà va ngay một tốp 3 bạn gái đang từ trên tầng đi xuống. Mất đà ngã dập mặt xuống cầu thang luôn. Híc, xấu hổ không chịu được. Vội vàng đứng dậy phủi quần áo cho sạch thì nghe một giọng nói vang lên :

- Bạn ơi. Bạn không sao chứ?

Ngẩng mặt lên nhìn, ôi trời, một người con gái rất xinh đang đứng trước mặt tôi. Đứng cạnh bạn ấy là 2 người nữa, đang cười khúc khích nhìn tôi. Chống chế, tôi nói :

- À. Mình không sao. Xin lỗi vì pha phải bạn nhé. Bạn có bị đau không.

- Không . Mình không sao. Mà làm gì mà phải vội vàng thế.

- Mình quên cái máy nghe nhạc ở trên lớp nên đang chạy lên lấy.

- Lần sau nhớ cẩn thận nhé. Mình đi đây.

- Chào bạn nhé.

Vừa chạy đi tôi vừa nhủ, chạy kiểu quái gì mà lại ngã được nhỉ?? Tôi cũng không biết nữa. À, mà bạn lúc nãy mình gặp nhìn quen quen thì phải. Hình như mấy lần tập trung đều gặp nhau, có lẽ là học lớp 12D. Vì tôi nghe bọn nó nói lớp 12D toàn là gái xinh mà chưa qua ngó bao giờ. Thi thoảng cũng gặp được vài đứa, nói chung là tôi ít tiếp xúc với các lớp bên cạnh lắm, không như mấy đứa bạn tôi, lớp nào bọn nó cũng xông vào như kiểu lớp mình vậy

Đây rồi, cái máy nghe nhạc đây rồi. Cho vào túi áo, tôi tót xuống sân để xe. Vừa xuống thì đã nghe mấy thằng bạn cằn nhằn :

- Đm. Lấy cái máy nghe nhạc thôi mà sao lâu thế.

- Bộ mày định ngủ lại ở đấy hả.

- Thôi thôi đi nào. Muộn rồi.

Tôi không dám nói cho bọn nó sự việc lúc nãy, sợ bọn nó lại mách lẻo hay gì thì phiền lắm à. Vừa mới thoát khỏi rắc rối nên giờ tôi không muốn lại vướng vào nữa.

Về nhà. Đang định gọi mẹ thì chợt nhớ là hôm nay bố mẹ đi về quê có việc. Thôi xong, thế là lại mì tôm trường kì rồi. 

Không phải tôi không biết nấu cơm mà vì tôi lười, về nhà đã hơn 12h rồi mà còn phải nấu cơm, làm thức ăn nữa thì chắc 1h mới được ăn quá.

Làm tạm tô mì cho đỡ đói rồi online nào.

Đang ngồi đọc truyện hay thì chợt có điện thoại của Quỳnh :

- Tối nay rạp phim có chiếu phim Pirates Of The Caribbean: At World's End đó anh. Mình đi xem nhé.

Ôi trời , cái phim này mình đã xem rồi mà. Thôi kệ, giờ xem lại cũng chẳng sao.

- Ừ. Thế thì phải ngoan, ở nhà chờ anh rõ chưa.

- Hihi. Em nhớ rồi ,ngốc ạ.

- Ơ hơ, anh buồn ngủ quá.

- Buồn ngủ thì ngủ đi. Em cũng phải đi ngủ đây.

- Để anh sang ngủ cùng em nhé.

- Ai cho.

- Không cho anh cũng sang. Hehe

- Ghét ghê cơ. Sao có người lì thì không biết nữa >"<

- Haha. Thôi ngủ đi, cục cưng của anh.

- Anh cũng thế nhé. Byebye.

Vừa đặt điện thoại xuống thì có tiếng chuông cửa. Tôi xuống mở cửa thì được một phen bất ngờ...

Chap 46:

- A..QA... Sao...sao....

- Hì. Chào T.

Sao QA lại có mặt vào giờ này nhỉ.? Mới có 1h hơn mà..

- Sao thế. Bộ QA không được đến nhà T hả?

- Không...không phải đâu. Vào nhà đi. Hì.

Tôi mở cổng cho QA vào.QA đi ngang qua tôi, bất chợt tôi ngửi thấy mùi thơm, vâng, đúng là mùi thơm của con gái bay ra. Tôi cứ đi theo mà ngửi à, nhưng không dám ngửi mạnh sợ bị phát hiện ( Thằng nào mà biết tôi có cái tật này chắc là nó troll mình bằng đôi tất thì bỏ mẹ. )

..

Vừa bước vào phòng khách nhà tôi thì QA nói :

- Úi. Nhà T rộng rãi quá nhỉ.

- Cũng tàm tạm thôi mà, không bằng nhà QA đâu. Hì.

- Úi. T tưởng ở nhà rộng QA thoải mái lắm hả. Nhà thì rộng thênh thang mà lúc nào cũng chỉ có QA ở, bố mẹ thì đi công tác thỉnh thoảng mới về nhà. Híc. 

Tôi ngồi nghe rồi ra vẻ trầm ngâm, phán luôn một câu :

- Đúng đấy. Như T này, ở nhà mới có một ngày thôi đã phát chán lắm rồi. Đang định đi chơi cùng mấy đứa bạn đó..

- Thế thì QA làm phiền T mất rồi.

- Không sao đâu. Bọn nó hẹn 3h mới đi cơ. Bây giờ mới có 1h15 mà.

Tôi và QA cùng nhau ngồi ở phòng khách, xem Tivi. Mấy lần trước lần nào tôi đến QA cũng đem hoa quả, đồ ăn ra cho tôi, chả nhẽ giờ đây mình lại không làm được như thế 

- QA đợi tý nhé. T đi lấy hoa quả lên cùng ăn.

- Thôi, không cần đâu T ơi.

- T cũng đang muốn ăn mà, nhanh thôi.

Tôi chạy vọt xuống bếp, lục xem có còn loại quả nào không. A , may quá, vẫn còn mấy quả táo với bịch bánh xốp . Tôi cầm 2 thứ đó chạy lên, QA vẫn đang mải mê xem Tivi. Ngó vào Tivi xem chương trình gì mà cuốn hút dữ vậy, nhìn xong thì mới vỡ lẽ, toàn là K-POP à. ( ộp pa ) =))

Mà đúng là con gái bây giờ chủ yếu toàn thích K-POP thì phải. Tôi thì cũng không phải là ghét K-POP , loại nhạc mà tôi hay nghe là US, UK nên ít quan tâm đến K-POP .

Đặt đĩa táo với bịch bánh xuống bàn, tôi lấy dao ra định gọt táo thì QA nói :

- Để QA làm cho.

Xong rồi giật lấy con dao từ tay tôi gọt quả ngon lành luôn. Vừa gọt QA vừa nói :

- Con trai làm mấy cái việc này là đoảng nhất à. 

Ờ...ngẫm nghĩ thì cũng có phần đúng. Nhưng chỉ gọi là đúng với một số người thôi, có người có khi còn giỏi hơn con gái về vấn đề này ấy chứ.

Tôi thì thuộc loại đoảng rồi, nhớ có lần gọt quả thế nào cắt mẹ vào tay làm một vết sâu hoắm. Híc, giờ nghĩ lại lúc đó vẫn còn rợn người. 

- Đây. T ăn đi.

Vừa nói QA vừa đưa miếng táo cho tôi. Tôi cầm lấy rồi nói :

- QA cũng ăn đi chứ.

- Ừ. Mình ăn ngay mà..

Tôi tọng ngay miếng táo vào mồm định làm phát hết luôn, ai ngờ nó mắc mẹ ở họng. Tôi khục khặc mãi nó mới chịu ra , đáng đời, cái tội cứ thích xơi miếng to.

QA thấy tôi bị thế thì khẽ cười và nói :

- Lớn rồi mà ăn vẫn còn bị nghẹn thế hả. Hihi

Tôi gượng gạo nói :

- À...à..tại cái miếng táo nó to quá đó.( To thì sao không biết cắn từng miếng nhỏ? Cãi cùn =)) )

Làm xong vài quả táo thì tôi bắt đầu thấy hơi buồn ngủ, đôi mắt nó cứ rình kéo xuống là sao?? Nhìn sang QA, vẫn đang chăm chú xem các ộp pa . Thỉnh thoảng lại khe khẽ hát theo, đúng là con gái mà.

Tôi định nằm dài ra ghế rồi ngủ một giấc nhưng lại sợ mất hình tượng, ai đời có con gái ở cạnh mà lại làm thế. Ngại chết đi được.

....

Chợt QA nói :

- T ơi. Mấy cái vỏ này đem đổ ở đâu được.

- À. Cứ để đấy tý T đổ cũng được.

- Ai lại làm thế. Kì lắm.

- Xô rác ở phía ngoài cổng, bên trái đó. Ở ngoài cũng có vòi nước, QA rửa tay luôn đi cho sạch.

QA vừa ra khỏi cửa thì 2 mắt tôi nhắm tịt lại luôn. Chết tiệt, giờ phải làm sao đây??? Thôi thì cứ ngủ vậy, đến đâu thì đến.

Tôi cứ ngủ lơ mơ như vậy được tầm 10' thì bị tỉnh giấc vì thấy môi tôi có thứ gì đó đang chạm nhẹ vào. Giật mình mở mắt thì ôi thôi, QA đang hôn tôi, vâng, đang hôn tôi nhé..

Tôi không chống cự, không thể chống cự, không muốn chống cự. 

Tôi để im cho QA hôn. 

Một lúc sau, QA ngừng hôn và quay người đi chỗ khác .Tôi ngồi dậy nhìn QA với ánh mắt bàng hoàng , ánh mắt của người bị cưỡng hôn mà. ( Được hôn khoái bỏ mẹ đi lại còn giả vờ )

- QA..

Tôi cất tiếng gọi, lấy tay chạm nhẹ vào vai QA. Bất chợt QA quay lại ôm lấy tôi, ôm rất chặt khiến tôi tưởng như ngạt thở. Ngực QA chạm vào tôi thấy lâng lâng, khoan khoái cả người. ( Em nói thật các thím ợ., thím nào chưa biết thì thử đi nhé )

- Sao lại như thế ? QA ?? Sao lại như vậy.

Tôi hỏi nhưng QA không trả lời. Tôi tiếp tục nói :

- QA biết làm như vậy là không được mà.

- Nhưng QA yêu T.

QA nói trong thổn thức.

- T có bạn gái rồi.

- Kệ. Hãy cứ để mình yêu T như vậy. Dẫu là đơn phương mình cũng chịu. Mình sẽ chờ T.

- Đừng chờ T. Bởi vì T không đáng là người để QA mong đợi.

- T biết không. QA đã mến T ngay từ lần đầu gặp mặt. Lúc đầu cứ ngỡ chỉ là tình cảm bạn bè bình thường. Nhưng không, QA không thể kiểm soát nổi nó, tình cảm nó cứ lớn dần, rồi một ngày QA nhận ra rằng QA đã yêu T. Một tình yêu bắt đầu tự lúc nào không hay.

Càng nói giọng QA càng lạc đi, dường như QA đang khóc nhiều hơn thì phải.

Tôi chỉ còn biết ngồi đó để QA ôm và nghe những lời thổn thức từ tận đáy lòng .

- QA định sẽ giữ mãi tình cảm này trong lòng. Nhưng không thể, mình không thể chôn chặt nó như trong phim. Và hôm nay, mình quyết định nói hết nỗi lòng đã giữ bấy lâu cho T biết.

Từ từ, đôi tay tôi vòng qua ôm lấy eo của QA. Tôi muốn làm gì đó nhưng không nghĩ ra được, thành ra chỉ còn biết ôm lại thôi.

QA thật ngốc. Tôi không xứng mà, một thằng con trai bình thường không có gì nổi trội. Không nhà lầu , xe hơi, học giỏi, đẹp trai... Tóm lại, tôi là một con người bình thường như bao người khác.

Còn QA, một tiểu thư nhà giàu xinh đẹp, học giỏi. Biết bao người mơ ước, theo đuổi, tại sao lại chọn tôi cơ chứ.

Món nợ tiền bạc có thể trả được chứ món nợ về tình cảm thì cả đời sẽ mãi không trả được hết.

Tôi biết làm sao đây khi mà trái tim của QA đã trao cho tôi??? Tôi biết là một trái tim không thể có 2 hình bóng,nhưng giờ đây có người ôm chặt tôi và khóc thổn thức, người đã yêu thầm tôi bấy lâu, một người con gái dịu dàng, đáng yêu và cũng rất yếu đuối trong việc tình cảm, làm sao tôi có thể nhẫn tâm để một người con gái như vậy bị tổn thương vì mình??

....

....

QA thật ngốc đó, biết không??

-------------------------

Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ. 

www.giaitri.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động...!

-------------------------

Chap 47:

QA cứ ôm lấy tôi như vậy. Không hề nói gì cả...

Thời gian cứ chầm chậm trôi qua, Dần dần, đôi tay của tôi trở nên mệt mỏi vì cứ phải ôm QA trong một thời gian dài..

Đang định buông tay ra thì đột nhiên QA ôm lấy cổ tôi rồi hôn tôi một cách nồng nhiệt. 

Không hiểu lúc đó như nào mà tôi cũng hưởng ứng theo. Tôi nhào tới ôm lấy QA , đè QA xuống ghế. 

Chả còn nghĩ được gì, lúc đó thì cửa ngoài cũng đóng rồi, trong phòng chỉ còn 2 chúng tôi.

Tôi cảm thấy mình hồi hộp, cái cảm giác rất giống với cái đêm đó, đêm mà tôi và Quỳnh ở cùng nhau.

Tôi hôn khắp mặt QA, từ môi, cổ , má....QA thở gấp , nhanh, dường như đây là lần đầu tiên QA được người khác hôn như này thì phải.

- A..a..

Tôi chỉ nghe thấy QA nói khe khẽ, đủ để tôi biết được cảm giác mà QA thấy lúc này.

Nóng máu, tôi đưa 2 tay cởi cúc áo của QA ra . Vẫn chậm rãi như lần trước, nhưng lần này có điểm khác là người nằm trước mặt tôi không phải Quỳnh mà là QA.

QA nhắm nghiềm mắt lại đợi tôi, đến khi cởi xong hết cái áo ngoài thì trước mắt tôi hiện ra hình ảnh chiếc áo lót của QA. Tôi biết rằng chỉ cần cởi nốt cái áo đó thì tôi có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp kì vĩ mà tạo hóa đã ban tặng cho mỗi người con gái.

Tay của tôi nó cứ tự động, tự động tới gần. Và khi đã gần tới đích, chợt hình ảnh của Quỳnh hiện lên trong đầu tôi. Tôi như người tỉnh cơn mê, đôi tay liền rụt lại, ngồi sang một bên, tôi ôm đầu và nghĩ tại sao lại như vậy..

QA lúc này đã ngồi dậy, từ từ đặt tay lên vai tôi từ phía sau. Sau đó QA nói nhỏ :

- Tại sao T lại như vậy?

- Đừng, mình không thể làm như vậy được..., thực sự là không thể.

- Hãy cho mình một cơ hội, được không T.

Đôi tay mềm mại của QA vuốt ve khuôn mặt tôi. Tôi rùng mình, đúng là tôi có chút dao động trước QA,nhưng tôi sẽ không phản bội Quỳnh đâu, nhất định là vậy.

- QA này. T nghĩ rằng mình chỉ có thể là bạn bè thôi.

Câu trả lời của tôi đã nói rõ ràng, QA cũng không muốn nói nhiều, chỉ đáp lại vỏn vẹn một câu :

- QA biết rồi. Có lẽ sẽ không bao giờ QA có thể được làm bạn gái của T.

- Đừng buồn. QA rồi sẽ tìm được người tốt hơn T mà.

- Làm sao mà có thể tìm được đây, khi mà trái tim đã thuộc về người khác.

QA nói xong rồi khóc nức nở.

- Nếu QA khóc thì có thể mượn bờ vai của T, T sẽ để QA dựa vào khóc cho thỏa thích. Hãy cứ khóc đi nếu như QA muốn.

Khóc một hồi thì cũng đến lúc phải chia lìa. Trước khi ra về, QA nhìn tôi và nói :

- Sau sự việc hôm nay, mình vẫn sẽ là bạn chứ T.

- Tất nhiên. Vẫn là bạn. T vẫn luôn luôn là bạn của QA, hãy luôn nhớ như vậy.

- Cảm ơn T. Cảm ơn T đã cho QA cảm giác được yêu, dù chỉ là một chút nhưng nó thật sự rất hạnh phúc.

Nói xong, QA quay mặt và bước đi.

Tôi nhìn theo QA cho đến khi bóng dáng đó khuất sau hàng cây nơi góc phố.

Đang thơ thẩn thì chợt điện thoại kêu , thằng Mạnh gọi tôi :

- Alo?

- 3h rồi. Mày chưa ra à, bọn tao chờ nãy giờ rồi.

Chết, tý thì quên chiều nay có vụ đi ăn ốc với tụi bạn. 

- Đây. Tao ra ngay đây.

Rồi tôi vội vàng lấy xe, khóa cửa rồi chạy xe ra quán ốc 16.

Đỗ xe phịch xuống bên vỉa hè, tôi bước vào quán và ngồi xuống.

- Làm gì mà tý nữa quên buổi hẹn với anh em thế ( thằng Tùng hỏi tôi )

- Tao có việc ấy mà.

- Việc gì. Kể bọn tao nghe với ( Thằng Thuận hóng )

- Haiz. Đúng là có kể cho bọn mày thì tao mới cảm thấy bớt đau đầu được. Sự việc là thế này....

Rồi tôi kể một lèo sự việc vừa xảy ra cho bọn nó. Cũng chẳng có gì to tát cho lắm ( vì chúng tôi đã XH đâu ), thế mà bọn nó thi nhau thêm thắt, nói này nói nọ :

- Ớ. Thằng này kinh nhỉ, định xơi luôn cả QA à?

- Mà QA là ai thế ?

- Tao biết rồi. Hình như lúc trước thằng T có đi với QA thì phải, tao nhớ mang máng như vậy.

- Blah...blah...blah...

Đúng là bọn này, chỉ được cái bốc phét là giỏi. Bọn này tuy nghich thật đấy, nhưng lúc nghiêm túc thì nghiêm túc vãi luôn. Tôi hỏi :

- Tao sẽ không bỏ Quỳnh đâu. Chắc chắn đấy

- Cái đó thì tùy vào quyết định của mày thôi. Bọn tao là người ngoài mà.

- Thằng T nó khoái em Quỳnh lắm, yêu nhau thế cơ mà. Đúng không T. ( thằng Ngọc nói )

- Đúng, chỉ có thằng Ngọc hiểu tao. Haha

Vừa lúc đó, 2 đĩa ốc được mang ra. Bọn tôi ngồi ăn ngon lành, vẫn là mấy bữa ăn vặt thường xuyên của lũ bạn tôi nhưng sao hôm nay tôi thấy nó khác biết bao. Lần này có thêm cả thằng H đi cùng nữa nên tôi hỏi nó :

- H. Mày nghĩ tao nên làm như nào.

- Theo tao thì mày nên dứt khoát với QA, vì nếu cứ để dây dưa lâu dài ra thì e rằng sẽ có biến đấy.

Nghe thế thằng Thuận vỗ đùi cái đét, nói :

- A . Thằng này nói thế mà chuẩn nhỉ.

Tổ sư bố nó, có phải việc của nó đâu mà nó phấn khích thế cơ chứ.

- Tao cũng nghĩ là thế. Thôi giờ là phần ăn ốc, thằng nào ăn chậm nhất trả tiền nhé.

Vừa nói xong cả lũ nhao nhao lên tranh nhau ăn, haha, như trẻ con.

- Của tao...

- Tránh ra, của tao trước...

- Bọn tham ăn...

Tiếng cười nói của chúng tôi làm cả một góc phố trở nên ồn ào. 

Nhờ những buổi tụ tập này mà bạn bè chúng tôi càng thân thiết hơn. Điển hình như thằng H đó, từ chỗ là kẻ thù trở thành bạn bè thân thiết. Chính vì đều là con trai nên cùng nhau giải quyết một việc gì đó sẽ trở nên dễ dàng hơn rât nhiều do có sự giúp đỡ từ mọi đứa.

Chính trong những giây phút khó khăn, cần sự giúp đỡ, bạn mới biết được rằng những thằng bạn hay trêu chọc mình ngày thường mới là những người luôn ở bên bạn , sẵn sàng giúp bạn tận tình...

Chap 48.

Thời gian trôi qua nhanh quá, mới thế mà đã hết một năm rồi. Nhìn lại một năm trôi qua, thấy công việc làm được thì ít mà gặp rắc rối thì nhiều. 

Sang năm mới quyết tâm thay đổi mới được ( Nghĩ thế nhưng mà không biết có làm được không nữa, năm nay mà không thi đỗ Đại học thì xấu hổ lắm )

Đang mải nghĩ cho tương lai thì thằng H vỗ vai tôi nói :

- Nghĩ cái gì mà suy tư thế?

- À. Tao đang nghĩ về tương lai.

Tôi nói với giọng rất là triết học.

- Gớm. Không khéo mày thành ông cụ non luôn ấy chứ.

- Tao sắp thành ông cụ già rồi còn non gì nữa. Haha

- À. T.. Tao có chuyện này hay lắm này..

Nói rồi nó và tôi blah...blah..cả tiết, trời ạ, tưởng nó nói cái gì hóa ra là nó kể về lần đầu tiên nó biết xem S*x 

Ngồi nghe nó kể mà tôi cười đau cả ruột, xem S*x mà cứ phải rúc rúc sợ người khác phát hiện 

Cũng may mà còn có thằng H ngồi chém gió cùng chứ không ngồi nguyên ngày thế này chắc chết mất.

....

Cuối năm, thi cử thì cũng xong hết rồi nên bọn học trò tôi quậy hết cỡ. Lại là năm 12 nữa nên càng nghịch hơn chứ không như lúc lớp 10 mới vào trường, cái gì cũng lạ, cái gì cũng bỡ ngỡ. 

Thứ 7 , ngày cuối cùng trước khi chúng tôi nghỉ học tập quân sự.( Trường em có lệ là trước khi nghỉ tết 1 tuần là cả trường bắt đầu khóa tập quân sự )

Vừa mới lên trường, cứ tưởng là đến sớm nhất ai dè mấy thằng lớp 12 D , 12C nó còn đến sớm hơn. 

Tôi gọi luôn cả lũ con trai 2 lớp đó lại, bàn kế hoạch quậy năm nay.

Bàn tán một hồi thì cũng thống nhất đó là chơi " ném bóng nước ", cái trò này mà chơi thì khoái phải biết, mua bóng bay về , bơm nước vào rồi ném nhau tưng bừng luôn.

Nhớ năm lớp 11, ở lớp 12A có thằng ném ướt nhèm cả lớp, thành ra hôm đó cả lớp bị phạt trực nhật luôn 

Cả lũ tôi cử ngay thằng Vũ đi mua bóng bay, 10' sau nó có mặt với 5 túi bóng bay trong tay. Tôi hỏi :

- Sao mua gì nhiều vậy?

- Thì 3 lớp dùng mà, tao sợ có khi còn thiếu ấy chứ.

- Ừ nhỉ, tao quên mất là có 3 lớp. Thôi cứ chơi đi, thiếu đi mua tiếp. Giờ chiến thôi.

Cả bọn lao vào phòng vệ sinh bơm bóng, híc, cái phòng thì bé tý mà tầm chục thằng chen vào , chờ bao giờ mới được đây? 

Chợt lúc đó tôi nảy ra ý định điên rồ hết sức " Sang phòng vệ sinh của con gái bơm bóng " 

Vừa mới bước vào thì gặp ngay mấy đứa, nó vừa đi vệ sinh xong, nó nhìn tôi, tôi cũng nhìn nó, xong rồi nó kêu lên : "Á..á..á.". Nghe thấy vậy tôi vội vàng chuồn luôn, ngu gì ở lại...

Hộc tốc chạy lại khu vệ sinh nam, bọn nó thấy tôi thở hổn hển như vậy liền hỏi :

- Mày làm gì mà mệt dữ vậy?

- Tao định vào nhà vệ sinh nữ bơm bóng, ai dè gặp ngay mấy đứa con gái ở đó, sợ quá nên té luôn.

Nghe tôi nói thế, cả lũ rú lên cười như điên.

- Haha. Tao có nghe nhầm không thế?

- Thằng T vào nhà vệ sinh nữ kìa tụi mày.

- Vãi T. Sao mày không đi vệ sinh ở đó luôn đi. Haha

....

Đậu má tụi mày, ông mày chỉ muốn bơm bóng thôi mà. Biết thế đéo nói ra nữa, giờ nói ra thành trò cười cho bọn nó . Híc híc, sao mà khổ thế không biết nữa.

Chờ mãi thì cũng đến lượt mình bơm bóng, tôi móc trong túi ra 5 quả, hì hụi bơm trong khi bên ngoài bọn nó đang hò hét ầm ĩ rồi. Trong lòng tôi cũng háo hức muốn ra tham gia cùng lắm chứ, tuy nhiên cũng phải bơm cho xong 5 quả đã rồi mới chơi được.

Quả cuối cùng bơm xong, tôi vội vàng mở cửa chạy ra ngoài thì " Bộp ", một quả bóng nước bay vèo và vỡ ngay cạnh tôi.

- Sợ vãi lều.

Quay ra thấy bọn nó đang ném nhau chí chóe, chắc là bóng bay lạc. Tôi chọn ngay một quả to nhất, căng nhất , rồi chạy đi tìm bọn nó.

Năm nay không phải chỉ có lớp 12 chơi ném bóng mà cả lớp 11 cũng tham gia.

Đang chạy chạy tìm con mồi thì bỗng tôi bị úp sọt, hàng loạt quả bóng nước bay đuổi theo tôi. Tôi phải vất vả lắm mới chạy thoát được, quay lại nhìn mấy thằng em lớp 11 đang cười khoái chí nói :

- Bọn mày chờ anh nhé. Tý bọn anh xuống cho tắm luôn đấy. Haha

Dọa tinh thần nó tý chứ nhỉ..

Khắp nơi đâu đâu cũng thấy nước là nước, bọn tôi ném nhau không biết mệt. Hết bóng nước thì đem cả chậu, xô đi múc nước hắt nhau. Thành ra thằng nào thằng nấy đều ướt nhẹp hết.

Tầng 1 với tầng 2 thì vui như đi hội, còn tầng 3 , mấy em lớp 10 thì do mới vào nên còn bỡ ngỡ. Tôi chỉ thấy mấy đứa nó nhìn chúng tôi ném rồi cười chứ chả dám tham gia cùng.

Cuối cùng, do ném nhau dữ quá nên cô phó hiệu trường đành phải ra can thiệp.

Cô dùng loa thông báo rằng học sinh không được ném bóng nữa, nhưng bọn tôi giả vờ như không nghe thấy, vẫn tiếp tục ném như bình thường.

Nói không được, cô đích thân đi khắp 2 tầng xem còn học sinh nào ném bóng thì bắt lên phòng hiệu trưởng.

Lũ chúng tôi thấy thế thì thằng nào cũng vọt lẹ, bao nhiêu bóng nước vứt đi hết, vào lớp ngồi ra vẻ ngoan ngoãn.

Học trò là thế, nghịch ngợm thì khỏi nói luôn.

...

...

Kết thúc ngày cuối cùng của học kì I, ai nấy đều cảm thấy vui vẻ vì đã được quậy hết mình. 

Chỉ còn tuần sau bên nhau nữa thôi, sau đó là ai sẽ về nhà nấy và đón một cái Tết an lành bên người thân, gia đình.

...

TUẦN QUÂN SỰ 

Ngày đầu tiên.

Vì đã quá quen với việc tập quân sự hằng năm nên tôi dậy sớm , chuẩn bị xong xuôi rồi lên trường.

Nhớ năm ngoái, có thằng đi muộn thế là bị phạt lên trên sân khấu đứng cả buổi luôn, trông mà tội. Đó cũng là một bài học để tôi không bị đi muộn.

Đến trường, cất xe rồi lên lớp học thì đã thấy bọn bạn tôi ngồi đó sẵn rồi. Thấy tụi nó đang bàn tán rôm rả lắm, tôi cũng nhảy vào góp vui :

- Sao hôm nay tụi mày đến sớm thế.

- Tưởng mỗi mình mày sớm hả. Bọn tao đang chết cười vì cái mũ của thằng Mạnh đây.

- Cái mũ nó làm sao?

- Mày nhìn đi thì biết.

Tôi cầm cái mũ lên ngó qua một hồi, nhìn xong thì đúng là không còn gì để nói.

Cái mũ cối để tập quân sự mà nó đem ra vẽ vời lung tung , xong rồi lại còn dán cờ việt nam lên nữa chứ.

- Vãi Mạnh. À, bọn mày đã mang thắt lưng chưa đấy?

- Đây.

Nói xong cả lũ giơ thắt lưng của mình lên, đệch, thằng nào trông cũng như mới thế này.

- Bọn mày mới mua hả?

- Ờ. Mấy cái năm trước chả biết vứt đâu hết rồi.

- Giống tao nhỉ. Tao cũng vừa mới mua.

Tôi giơ thắt lưng của tôi ra cho bọn nó xem.

- Nhìn đẹp phết nhỉ. Mua bao nhiêu đấy?

- 50k đấy.

- Đổi không T.

- Cút. Của mày xấu bỏ mẹ.

- Haha. Bố mày đùa thôi, chứ cho tao cũng đéo cần.

Bỗng tiếng trống tập trung vang lên. Cả trường vội ủa hết xuống sân trường tập trung.

Chậc, lại nghe thầy hiệu trưởng phát biểu về ý nghĩ của việc tập quân sự, phát chán rồi à. 3 năm rồi năm nào cũng như vậy hết á.

Tôi với thằng H đứng cạnh nhau, bỗng thằng H vỗ vai tôi và nói :

- T. Nhìn kìa.

Tôi quay nhìn theo hướng nó : Thằng Ngọc, thằng Ngọc nó làm gì ở hàng của lớp 10 vậy nhỉ?

Tôi gọi cả lũ cùng nhìn. Xong rồi, thằng Ngọc chắc chắn là đang định tâm sự với em Ly rồi, mấy ngày không gặp mà đã nhớ thế rồi.

- Ê, ê, nhìn kìa, em Ly đưa cho thằng Ngọc cái gì kìa.

- Đâu đâu.

- Đm. Mắt mù hả, cái hộp gì kia kìa.

- Tý nữa thằng Ngọc về anh em phải tra hỏi nó mới được. Dám đi đánh lẻ.

Đây rồi, thằng Ngọc trở về hàng với nét mặt rất khoái chí. Chúng tôi xúm lại quanh nó :

- Ủa. Có gì mà bọn mày quây tao lại vậy?

Nó ngớ mặt nhìn bọn tôi .

- Bọn tao biết hết rồi. Khai ra mau

- Cái gì, tao không biết.

Nó vẫn giả vờ. Đã vậy phải dùng biện pháp mạnh :

- Lúc nãy mày nhận cái gì từ em Ly đấy. Không khai mau là anh em cho ăn đòn đấy, rõ chưa. Haha

- À. Chỉ là hộp quà thôi mà.

- Quà à, đưa bọn tao xem đi.

- Điên. Của tao cơ mà.

- Bọn tao xem một chút thôi.

- Không được.

- Không cho bọn tao trấn đó. ( Liệu làm như vậy có phải là ép nó quá không nhỉ )

- Được rồi, xem một tý thôi đấy.

Từ từ nó mở hộp quà ra, cả lũ chúng tôi cùng nhìn rồi " ồ " lên một tiếng.

Bên trong hộp quà là một chiếc khăn len tự đan, trên đó kèm theo dòng chữ : " Em yêu anh " được đan rất cẩn thận.

- Thằng này, sướng thế mà giấu anh em à nha.

- Haha. Đeo luôn đi cho nó đẹp.

- Có khi tý nữa tao cũng phải bảo gấu tao đan cho một cái mới được.

- Thằng này, lại GATO với thằng Ngọc hả. Haha.


XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG

WWW.GIAITRI.PRO

The Soda Pop